Thứ Ba, tháng 10 11, 2011

* Thức tâm.


Hãy vui chơi trong những ngày còn nắng,
Dưới trời xanh dẫu lợn cợn chút mây,
Vì thế gian gì cũng phải đổi thay,
Thì tuổi ngọc được qúi hơn là ngọc.



Em biết đó ta đã qua ràng buộc,
Tìm cho mình một cuộc sống thảnh thơi.
Thì nợ duyên muôn kiếp chỉ là hời,
Đừng quyến luyến, đừng lụy phiền,khóa chặt.

Cùng với ta nhìn đời muôn màu sắc,
Cái đẹp mọi nơi sẽ mãi mãi ở quanh mình!
Dầu trời đêm hay là buổi bình minh,
Hoà vào đó mới thức tâm biết nó.

Đời vô thường đừng vùi tâm gắn bó,
Với những điều gây khốn khó cho mình,
Ích kỷ-tự tôn-của cải-công danh,
Rồi một sớm cũng tiêu thành mây khói.

Không tính toán cũng không nên bối rối,
Thong thả chim bay, cá lội ,hoa cười,
Sóng có gầm gió có thổi mọi nơi...
Giờ có đến cũng giữ mình bình thản...