Giữ giới bao năm chẳng gì ích lợi?
Đường tu hành lắm nỗi khó khăn,
Ăn chay, tiết dục,… khuôn mẫu đạo cần,
Quay đầu ngó lại tháng năm uổng đời…
Mới một thoáng buông rời đạo nghiệp,
Bực lợi danh dành đã sẵn sàng,
Ngày đánh chén đêm lầm lũi truy hoang,
Ơi trời trần tục muôn vàn sướng sao!
Thể mới biết đời là bể khổ…
Chính bởi vì manh áo túi cơm,
Nay quá thừa tiền ủng hậu đơm,
Thanh danh rộng lớn phước điền khả dư!
Xuất gia chi nữa … ngục tù!
Ảnh Internet