Thứ Bảy, tháng 10 01, 2011

* Ôn lại một ngày.


Tôi đi trong bình minh,
Nào hay vẫn một mình,
Hững hờ nhìn giọt nắng,
Xa rồi túp lều xinh.

Bước vội giữa buổi trưa,
Lời đâu nói cho vừa,
Giữa phồn hoa đô hội,
Mới hay đời hơn thua.


Lặng bước sau hoàng hôn,
Gió rét gào từng cơn,
Gọi nhau hồn viễn xứ,
Lòng xót xa nước non.


Một ngày đã qua đây,
Dấu buồn lo vơi đầy,
Bao la trời đất rộng,
Có thấu chăng tình gầy....

BXL. Melb