Cô tên gì!
Dạ, Trà Mi,
Từ trong giọng mắt có gì quen quen...
Mim mỉm cười thật là hiền,
Với đôi má lúm chút duyên khuynh thành.
Trà hoa xưa nét mi xinh,
Vốn mùi đồng nội bùn sinh chân em.
Hương thơm vân vẫn như quen,
Để ta ngơ ngác thần tiên lạc đường...
Người sao lại giống lạ thường,
Trà Mi đâu phải tên thường của em?
Em tên gì,Trà Mi quen,
Tim anh rỗng trống trao em thứ gì?
Trà Mi đâu phải tên thường của em?
Em tên gì,Trà Mi quen,
Tim anh rỗng trống trao em thứ gì?