Thứ Năm, tháng 3 05, 2015

* Nghiệt

Chừng ấy tuổi ...lại phiêu lưu,
Còn muốn "thơm" chút hương yêu tình trần.
Món ngon,của lạ bác mần,
Còn cái già rích... ông cần nữa chi.

Ảnh Dân Làm Báo
Ngẫm thế nhân bước thịnh suy,
Ai cũng muốn chút dễ gì được đâu !
Đỉnh cao trí tuệ bác ngồi,
Có quyền đủ thứ...giải sầu kết vui.

Chút xíu thôi chiều đến rồi,
Vầng dương còn ửng trên đồi cỏ non.
Dê già trước khi về chuồng,
Cũng chưa buông diễn...một tuồng kịch hay.

Được gì không? Bong bóng bay,
Cho đời nguyền rủa già nay ố danh.
Hiểu cho trăng gió ngọn ngành,
Đời này mọi thứ phải dành lão phu.

Thân tâm ta những ngục tù...
Trong vùng tục lụy ta mù quáng ta
Nên vui...tới lúc ngày già...,
Hết răng miệng méo ...mà mà chưa khôn.

Nghiệt ngã thay dư luận dồn...
Ép ta vào chốn tự khuôn phép mình.
Từ xưa...bến ái vô minh,
Càng tham mê lắm...miệt khinh càng dày.