Thứ Tư, tháng 3 11, 2015

* Cảnh đời

Ba mươi năm sống xứ người,
Tôi nào hay biết ...cảnh đời này đâu !
Nhìn tấm hình,nhức cả đầu,
Sao người tôi mãi khổ đau thế kìa !

Ảnh fb internet
Trần trụi,nghèo khổ...kém thua,
Phải luôn nhín nhịn đút đưa quan thầy.
Nhịn ăn thôi cũng qua ngày,
Có gầy chút xíu ốm này dễ coi !

Nhép mồm chẳng dám than ôi,
Đã quen nhịn nói đắng môi chuyện thường.
Làm sao cho khỏi tai ương,
Khỏi bị trù dập... là phương hướng đời.

Thêm to mập các quan ơi,
Của người cướp lấy xây đời giàu sang.
Lâu đài cao ghế dát vàng,
Còn tiền tẩu tán ngân hàng... xa xôi.

Nhỡ khi thời nát vận trôi,
Bôn tẩu nước ngoài một bước yên thân.
Tôi nghĩ ngày ấy cũng gần,
Nước tôi dân chủ đang cần canh tân.

Những phường ung thói háu ăn,
Sẽ không còn chỗ dung thân đâu nào.
Bất động sản... giấu nước ngoài,
Cũng được tính sổ thu hồi...của chung.

Còn lương tâm hãy chung lòng,
Cho người khốn khó có phần cùng lo.
Mọi nhà già trẻ ấm no,
Một đời hạnh phúc... con đò cứu sinh.

Không làm Phật thương chúng sanh,
Cũng đừng làm Chúa ban tình thương Chiên.
Nhìn bắc nam...khổ khắp miền,
Công bằng,bác ái... oan khiên dứt mầm.