Thứ Hai, tháng 5 26, 2025

* Dốc cát làng

 Dốc cát làng ngày xưa cao lắm,
Em qua chơi thận trọng triền leo,
Đất lún sâu chưa quen dễ mỏi,
Chọn hướng rồi lôi kéo anh theo.

Ảnh fb NTH.
Ngày nay phủ công trình công nghiệp,
Dốc không còn nhiều cát nữa rồi,
Em về nhớ, nhớ cho anh với,
Ta bên nhau kể chuyện đổi dời…

Có thể ngã như bao lần đã,
Cát lấm khắp người nghệ vàng tươi,
Đôi tay trần phủi em cho sạch,
Chờ gió về và đợi sóng vơi!

Sẽ ngạc nhiên em về lần nữa,
Lạc lối vào đường cát bê tông,
Anh muốn đón cõng dìu lần nữa,
Gọi, gọi là trọn gói nợ duyên!

Muốn chải tóc được hôn lần nữa,
Bận rộn nhau ngày cũ như thường,
Lau sạch nghen cát dính chân em,
Đâu đó nữa cát theo bám víu?

Cát chẳng hề điều chi có lỗi,
Chỉ vì người u tối bủa vây,
Dốc cát làng lãng bóng trong mây,
Sóng bồi gió thổi một đời say!

Gemini dịch:

The old village sand dune, so tall it stood,
You'd pass with care, climbing the steep ascent,
The loose ground sinking, new and tiring,
You'd pick your path, then pull me along with you.
Today, covered by industrial works,
The dune no longer holds much sand,
When you return, remember me, remember,
As we sit side by side, recounting changing times…
Perhaps we'd fall, as many times before,
Sand dusting us, a fresh, golden hue,
My bare hands brushing you clean,
Waiting for the wind, and for the waves to recede!
You'll be surprised when you return again,
Lost on a concrete sand road,
I want to meet and carry you once more,
Calling, calling it a complete karmic debt!
Want to comb your hair, kiss you once more,
Busy as we were, just like old times,
Wipe your feet clean, the sand clinging,
And elsewhere too, sand still clinging?
The sand holds no fault whatsoever,
Only people, shrouded in darkness, encircle it,
The village sand dune, a faint shadow in the clouds,
Waves rise, winds blow, a lifetime of intoxication!