Ai mà khờ qúa vậy?
Đã làm rối tóc em.
Ai mà vô tình vậy?
Để cho em phải buồn.
Phổ nhạc Kiều Tấn Minh,Ca Sĩ Thiên Hương
Dầu ai gây nên tội,
Thì xin để anh mang,
Lần này cho anh được,
Làm chiếc lược nhỏ sang.
Trong tay em thon nhỏ,
Gỡ rối dần tóc xanh?
Đừng hẹn nhau kiếp nữa!
Anh chắc chẳng tái sinh.
Lược trong tay em chải,
Tóc rối được gỡ dần,
Đếm thời gian vô tận,
Còn nói gì nữa không?
Bao giờ tóc hết rối?
Anh lại phải lang thang,
Tìm vui trong thơ nhạc,
Chới với từng Đông sang.
Oanh vàng thôi ngừng hót,
Người không hiểu vì sao?
Anh người mang nhiều tội,
Nặng nhất: rối tóc xanh.