Hãy để họ đi ...
cho tôi về !
Đã từng bốn biển
thỏa sơn khê,
Hơn nửa đời qua
như lần chớp,
...còn gì đâu
ham nữa
chẳng đi về ...
Người đi tìm mối
vong thân bán,
Kẻ về ngờ vực
chốn dung thân,
Tưởng đất quê cha
nghìn năm trụ,
Nào hay bờ cõi
hẹp co dần...
Lanh quanh tìm lại
trên nền cũ,
Bóng dáng người thân,
lối quen xưa,
Dẫu nhánh dừa
góc vườn
không còn nữa,
mà là đây
cơn gió chướng giao mùa!
Đang giữa tiết xuân
như biển động,
Nước đục ngầu
hụp lặn bắt gì đây,
Quê tôi
biển bạc Tàu thâu,
Rừng vàng Tàu lượm
...còn màu thê lương.
Hãy để họ đi
tôi sẽ về,
Cho mình vun lại
mối duyên quê,
Hờ hững bao năm
đời phiêu bạt,
Nhận chân sự thật
một não nề !
cho tôi về !
Đã từng bốn biển
thỏa sơn khê,
Ảnh fb. |
Hơn nửa đời qua
như lần chớp,
...còn gì đâu
ham nữa
chẳng đi về ...
Người đi tìm mối
vong thân bán,
Kẻ về ngờ vực
chốn dung thân,
Tưởng đất quê cha
nghìn năm trụ,
Nào hay bờ cõi
hẹp co dần...
Lanh quanh tìm lại
trên nền cũ,
Bóng dáng người thân,
lối quen xưa,
Dẫu nhánh dừa
góc vườn
không còn nữa,
mà là đây
cơn gió chướng giao mùa!
Đang giữa tiết xuân
như biển động,
Nước đục ngầu
hụp lặn bắt gì đây,
Quê tôi
biển bạc Tàu thâu,
Rừng vàng Tàu lượm
...còn màu thê lương.
Hãy để họ đi
tôi sẽ về,
Cho mình vun lại
mối duyên quê,
Hờ hững bao năm
đời phiêu bạt,
Nhận chân sự thật
một não nề !