Thứ Sáu, tháng 1 13, 2012

* Khi em đi.

Khúc một : Ta buồn.

Khi em đi ta biết mình chới với,
Một khoảng không trống vắng lại về,
Rồi bao nhiêu chuyện như đã nên thơ,
Vội tan biến như là tro bụi.

 
Khúc hai : Ta tưởng.

Khi em đi ta thấy trời nghiêng ngã,
Trái đất như quay nhanh hơn về phía lạnh lùng,
Và không gian một màu xám mông lung,
Rồi thiên thể không còn vì thiên thể.

Khúc ba : Ta hờn dỗi.

Khi em đi ta không còn chi để nói,
Tình cũng trôi theo dan díu bên em,
Rồi có khi buồn tìm ánh sao đêm,
Em chỉ thấy chỉ một vị sao em lạc.

Khúc bốn : Ta phải.

Sao ta cứ giữ hoài niềm mong nhớ,
Rồi đông-xuân gío lạnh rét buốt hơn,
Khi em đi ta nên trút bỏ tình buồn...
Để thanh thản,để tinh anh mới phải.