buổi sáng trong mưa,
Quy Nhơn thứ bảy
quán thưa khách rồi.
Ảnh fb. |
ngồi cùng tôi,
Qua làn mưa bụi
có lời ấm êm.
Mưa chưa đủ
lạnh tay mềm,
Nhưng sao cứ vụng
vờ tìm dấu riêng.
Nhìn tôi
đôi mắt thật hiền,
Em như
như đã
gọi tên thẩn thờ.
Mắt đần đờ
lần ý thơ,
Tôi chừng đánh mất
thời giờ thần tiên.
Tìm đâu
mắt ấy thật hiền,
Cho tôi giữ lại
chút duyên
mưa dầm.
Em đi
những bước âm thầm,
Tôi ngồi đếm bước
mưa dầm em đi.
Để Quy Nhơn
lại những gì...
Tình trong chốc lát
mà chi...
não nề...
Đầm đề
một sáng đầy mưa,
Quy Nhơn thứ bảy
đường thưa khách rồi.
Em đi ...thôi
mưa còn rơi,
Quy Nhơn thứ bảy
mưa hoài...áo ai...!