Chủ Nhật, tháng 11 15, 2015

* Khe Sanh

Trên đỉnh Khe Sanh
dáng ưu trầm,
Vết buồn ...
đau
một thuở xa xăm,
Ảnh Chiếc trực thăng trên Khe Sanh.
Mưa bom
bão pháo
bao thương tích,
Đã lắm kinh hoàng
loạn nhân tâm...

Họ đã về đây
xác để đây,
Đâu hay sinh tử
chỉ phút giây,

Vô danh vô tướng
sa trường hận,
Thoáng chớp hồn tan
tựa áng mây.

Người tưởng vì nhau
xả thân mình,
Nhưng đời sao đã
ngớt điêu linh !

Lầm than đeo đẳng
đâu mộng thực,
Quên mình vốn nợ
đấng hùng anh.

Họ đã vì ai
đến nơi này !
Trời xanh lồng lộng
trắng mây bay,

Rừng thiêng phủ lấp
bao oan nghiệt,
Chẳng chút
hoài nghi
cuộc sắp bày...!