Thứ Hai, tháng 8 27, 2018

* Của người

Gió !
bốn mùa,
tuôn qua khe núi.
Mát!
đất trời,
lòng rộn ràng vui?
Ảnh Eo Gió fb Lê Thúy Mai.
Ngoài khơi,
không còn của tôi,
...và trong giồng cát
của người từ lâu.
Quê hương tôi,
có gì đâu?
Còn chăng những khóm
cỏ nâu yên nằm.
Mong là vững chải
nghìn năm,
Không như mảnh vụn
xây thành bắc phương.
Tỉnh ngộ mau
chớ lầm đường,
Đẩy đưa thế hệ
một phường vong nô.
Vô sản tận-
dịch tam vô,
Xé tan tành tấm
dư đồ nhà Nam.
Đặc khu kế sách
họ làm...
Nhất lộ tái thiết
vô vàn hiểm nguy.
Thuộc địa mới
đang thực thi,
Mỹ từ Hán Việt
đẹp gì tình thân.
Lịch sử xác minh
bao lần,
Dã tâm
từng lúc
ngốn dần cốt xương!