Thứ Năm, tháng 8 28, 2014

* Melbourne tàn đông (tiếp theo)

Không trong tôi những hoang mang,
Cũng không còn
những ngỡ ngàng phân vân.
Thế sự đa đoan,
tấm tình cỏn con khờ khạo.

Bài lục bát ,
có đêm nào trong cơn mê vẳng nghe giọng hát,
Lời êm đềm,
như tiếng mẹ ru đưa,
góc hiên nhà xưa,
ông Nội có cây dừa,
hàng dâm bụt xanh kín rào,
nhìn không thấy qua vườn hàng xóm.




Con chó tôi thương,
được xin về từ chùa làng trên núi lớn,
Cùng với tôi tuổi dại-một niềm vui,
Chiến tranh qua,
đã cướp hết cả rồi,
tình bạn, tình yêu ,
và tình người dân tộc...

Xuân chen lấn,
về trên Melbourne đất sống.