Chủ Nhật, tháng 1 03, 2016

* Hớ hênh

Tôi ngã nghiêng
vì em ...
ngồi phách đốc,
Đôi chân dài
chiếc váy tróc
càng cao.
Ảnh Google
Tòa thiên nhiên
hiển hiện
trước mắt chào,
Tôi bình tĩnh
giữ mình
như chẳng biết.
Cố ngó quanh
nhưng mắt thì
cứ liếc,
Thật là kỳ
nhưng chẳng...
biết làm sao...
Lắng trong
cảm xúc nao nao,
Thời gian
đủ để hư hao tâm thành.
Nói gì như để
phân minh,
Là thường như đã
với mình lạ chi !
Da son bóng nhẵn
xuân thì,
Tay thon tóc mướt
nhu mì dễ thương.
Khuôn trăng
nửa mảnh nghê thường,
Liễu đùa lụa mỏng
bên tường
hớ hênh...
Xoay người
thở hoắt.. buồn tênh,
Giấu thanh kiếm mục
một bên góc nhà.