Chuông báo
gọi dậy đi cày,
Ngủ ráng chi nữa
thêm ngây ngu người,
Luống tuổi
chút việc lấy vui,
Ruộng sâu, bờ cạn cày tui
không màng.
Một đời đã
vướng đa mang...
Vay thì phải trả
có than cũng thừa.
Sớm sới đất
tối ve bờ,
Rồi mai nào biết
thân trơ củi gầy.
Làm người
cực lắm có hay,
Sáu, bảy rồi tám mươi
... ngày nào ngưng.
Không ai khuyên mình
phải dừng,
Còn ăn còn mặt
sao ngừng cần lao.
Nghiệp của thân cứ
mãi đeo!
gọi dậy đi cày,
Ngủ ráng chi nữa
thêm ngây ngu người,
Ảnh Google. |
chút việc lấy vui,
Ruộng sâu, bờ cạn cày tui
không màng.
Một đời đã
vướng đa mang...
Vay thì phải trả
có than cũng thừa.
Sớm sới đất
tối ve bờ,
Rồi mai nào biết
thân trơ củi gầy.
Làm người
cực lắm có hay,
Sáu, bảy rồi tám mươi
... ngày nào ngưng.
Không ai khuyên mình
phải dừng,
Còn ăn còn mặt
sao ngừng cần lao.
Nghiệp của thân cứ
mãi đeo!