Thứ Tư, tháng 12 18, 2013

* Nhớ Giáng Sinh xưa

Giữa Sài thành của những ngày tháng 12 bỡ ngỡ,
Năm đó rồi đã qua nhanh,
Chiếc xe đạp cục ka ,cục kạch,
Tôi đèo em tìm nhà bạn quá xa.

Ảnh Internet
Lạc lõng trong giòng người tất bật,
Lốp bị xẹp bởi có quá nhiều đinh vụn trên đường,
Mặt tôi nhăn quéo lo âu,
Nhìn qua em tôi còn thấy đôi mắt nàng cười.


Chút tự tin còn giữ lại sau những bất hạnh dập dồn,
Em cho tôi niềm vui,chút nghị lực sót lại,mệt nhòi.
Nhờ lời kinh Phật chúng tôi thực tập hiểu lẽ vô thường,
Cả hai đứa tôi là người không Đạo,nhưng đã cầu nguyện thật
nhiều trong giờ phút thiêng liêng...

Mang ơn cứu rỗi.
Không nhà ... sống bình an qua đêm đông
ngoài phố.