em lại ra đi...
Thì thôi hãy cứ
thì đi...đủ rồi.
Ảnh Google |
môi em cười,
Cái giòn cái giã
cái lời cái ngoa.
Nhưng cứ yêu
cái thương mà...
Cho dù mấy khó
cũng là hương yêu.
Cuối đông
mưa lạnh tiêu điều,
Lòng tôi trải nghiệm
quả nhiều hợp tan.
Em đi
sương giá hai đàng,
Tưởng tôi kham nổi
đã sang đổ dồn.
Nhìn em tôi
dạ bồn chồn,
Biết mình chưa hết
mê ... ... ơi.
Viết tới đây
nói hết rồi,
Có ai thương cảm
mấy lời kia không?
Hiểu sao
cũng đặng...mấy ông !
Mấy bà có chửi
hỏi chồng mê chi!
Tự trách thân
mình dị kỳ...!
Ai người cũng đủ
cái chi thương mà...