Mỏng manh nhành liểu ơ thờ,
Cuộc trăm năm đó hững hờ ai đâu!
Thời gian gieo rắc phép màu,
Cũng thời gian tạo khổ đau ,muộn phiền.
Vì tâm động nét hão huyền,
Nên người đã phải triền miên cam đành...
Nhận bát chánh đạo thức hành,
Đạt vi diệu tánh cho mình thảnh thơi.
Tìm trong mọi lúc mọi thời,
Một miền an lạc cuộc đời ngã không.