Xuân cứ qua
sao mãi còn chờ,
Đứng, ngồi…đọc
bài thơ nghiêng ngã,
|
Ảnh fb.bxl. |
Bâng quơ lo
thuỷ triều đóng mở,
Và cành non
tàn rụng độc trùng…
Đang là thu
nỗi nhớ mông lung,
Nửa trái đất
nửa năm khác biệt,
Những suy tư
chưa hề huỷ diệt,
Cái lo xuân
như nhiễm độc trùng…