Mỗi năm khen hắn một lần,
Con ngựa sắt cũ chuyên cần của tôi.
Hai mươi năm những đổi dời,
Mà tôi với hắn chẳng lời phiền than.
Người bon chen lắm khoe khoang,
Sang giàu tên tuổi gây oan trái đời.
Hắn trung thành chấp nhận tôi,
Chẳng màng vinh nhục chẳng thui thủi buồn.
Chăm sóc hắn tôi vui luôn,
Hắn cho vận tốc như con ngựa giàu.
Kém chi đâu, thua gì đâu!
Lên đồi xuống biển...có nhau lâu bền.
Không để quanh mình buồn tênh,
Tri túc, tiện túc... làm nền sống vui.
Tôi khen hắn biết trọng đời.
Nên từ thuở ấy đem lời kết giao.
Con ngựa sắt cũ chuyên cần của tôi.
Hai mươi năm những đổi dời,
Mà tôi với hắn chẳng lời phiền than.
Con ngựa sắt. |
Sang giàu tên tuổi gây oan trái đời.
Hắn trung thành chấp nhận tôi,
Chẳng màng vinh nhục chẳng thui thủi buồn.
Chăm sóc hắn tôi vui luôn,
Hắn cho vận tốc như con ngựa giàu.
Kém chi đâu, thua gì đâu!
Lên đồi xuống biển...có nhau lâu bền.
Không để quanh mình buồn tênh,
Tri túc, tiện túc... làm nền sống vui.
Tôi khen hắn biết trọng đời.
Nên từ thuở ấy đem lời kết giao.