Nhớ Xuân Diệu tôi nhớ thơ,
Bài Yêu ông viết giòng Mơ là nguồn.
Tình thơ lãng mạn ai hơn!
Chút hư danh kịp bon chen với đời.
Rồi như mây bãng lãng trôi,
Hồn ông đã thấu phận người mong manh.
Tài thơ vài nét tinh anh,
Đức công lộc nước xin dành ngày sau!