Đã chẳng ra gì một năm qua,
Tết đến nhớ nghen chớ nhận quà,
Vì lửa trong lò đang rừng rực,
Đang sẵn sàng thiêu rụi cả chúng ta!
Dẫu biết đám mình chẳng nên thân,
Nhưng thôi lập giới hạn phải "cần",
Các chú tham lam tôi mất mặt,
Còn cái gì mà để cho dân!
Dẫu biết lò nung của đám ta,
Đốt nhiều các chú hóa thành ma,
Kêu than nghèo đói ai chịu nổi,
Thôi thì nhục nhịn ... một bó hoa.
Để rồi đến phiên trực của Heo,
Ngữ ấy khôn hơn giữ phận nghèo,
Có ăn tạp lắm trong chuồng lợn,
Không bán rừng, buôn biển, sức cần lao.
Biết đâu cô ấy ý chí cao,
Khom lưng quỳ gối đáng tự hào,
Lấy chồng Hán tộc nhanh hơn cả,
...Oh mình thành Tàu bỗng lộc biết là bao!
Tết đến nhớ nghen chớ nhận quà,
Vì lửa trong lò đang rừng rực,
Đang sẵn sàng thiêu rụi cả chúng ta!
Ảnh fb. |
Nhưng thôi lập giới hạn phải "cần",
Các chú tham lam tôi mất mặt,
Còn cái gì mà để cho dân!
Dẫu biết lò nung của đám ta,
Đốt nhiều các chú hóa thành ma,
Kêu than nghèo đói ai chịu nổi,
Thôi thì nhục nhịn ... một bó hoa.
Để rồi đến phiên trực của Heo,
Ngữ ấy khôn hơn giữ phận nghèo,
Có ăn tạp lắm trong chuồng lợn,
Không bán rừng, buôn biển, sức cần lao.
Biết đâu cô ấy ý chí cao,
Khom lưng quỳ gối đáng tự hào,
Lấy chồng Hán tộc nhanh hơn cả,
...Oh mình thành Tàu bỗng lộc biết là bao!