Sáng nay ồ thức muộn,
Nằm nướng chút mà hay,
Không đành trở mình dậy,
Bởi cơn mơ đẹp thay!...
Mơ gì! Không ai hỏi...
Chỉ lòng tôi ngất ngây,
Ngất ngây gì không nói,
Mà lòng sướng như say!
Tôi được làm Tiến Sĩ,
Vinh quang không quý thầy,
Học thì hàng yếu kém,
Và hành chẳng ra chi!
Ngạc nhiên không quý thầy!
Nhưng đừng vội khinh khi,
Tôi hơn người chỗ khác,
Chân không đi mà quỳ!
Học không chăm nhờ Bố,
Khôn nhờ cái phong bì,
Tốn kém nhiều một chút,
Chất lượng nào lo chi!
Tự mỉm cười và thẹn,
Sau cái sướng ảo vi,
Tự trêu mình và giận,
Sao cơn mơ dị kỳ!
Nếu mai này thấy nữa,
Xin cho tôi thấy ngay,
Mình thật là Tiến sĩ,
Thích phụ trâu đẩy cày!
Nằm nướng chút mà hay,
Không đành trở mình dậy,
Bởi cơn mơ đẹp thay!...
Ảnh fb. |
Chỉ lòng tôi ngất ngây,
Ngất ngây gì không nói,
Mà lòng sướng như say!
Tôi được làm Tiến Sĩ,
Vinh quang không quý thầy,
Học thì hàng yếu kém,
Và hành chẳng ra chi!
Ngạc nhiên không quý thầy!
Nhưng đừng vội khinh khi,
Tôi hơn người chỗ khác,
Chân không đi mà quỳ!
Học không chăm nhờ Bố,
Khôn nhờ cái phong bì,
Tốn kém nhiều một chút,
Chất lượng nào lo chi!
Tự mỉm cười và thẹn,
Sau cái sướng ảo vi,
Tự trêu mình và giận,
Sao cơn mơ dị kỳ!
Nếu mai này thấy nữa,
Xin cho tôi thấy ngay,
Mình thật là Tiến sĩ,
Thích phụ trâu đẩy cày!