Thứ Hai, tháng 10 19, 2015

* Giật mình

Mũi ta không còn nhạy,
Để phân biệt mùi thơm,
Muôn hương hoa trên đường,
Vườn nhà và trong xóm...
Ảnh fb. của Chu Thủy
Mắt ta đà loáng thoáng,
Thấy một tưởng là hai,
Con gái hóa ra trai,
Nên chẳng dám đoái hoài...

Tay ta đưa không chuẩn,
Rung chầm chập gần ai,
Toan mở nút giùm người,
Rồi vớ vẩn gãi tai....

Nghe nhầm nhiều cũng chán,
Cà phê không còn bạn,
Miệng người hay ta thán,
Ta quờ quạng chẳng nghe.

Chân đau bước lên hè,
Lúc nhảy càng đau ghê,
Có khi ... như nổi cáu,
Biết rõ mình rồi nhe.

Cẩn thận nghen kẽo té,
Giữ sức khỏe bền lâu,
Đem hết xuống một tàu,
Ngồi buồn thiu quả sầu....

Trí ta không còn nhớ,
Chuyện người kể hơi dài,
Quanh quẩn đứng hay ngồi
Hoa héo hoặc xinh tươi...!

Chỉ cần ngắm nhau cười,
Ta cùng giữ nguồn vui...
Đời có lúc tả tơi,
Đó cũng là nguồn vui.