Thứ Bảy, tháng 10 24, 2015

* Quy Nhơn tuổi thơ tôi

Tuổi thơ tôi
chảy dài
theo triền dốc,
Cát trắng,vàng
dầm lấp
đôi chân đen.
Ảnh fb 
Màu da thâm
lấm tấm
nhiễm đất phèn,
Và ở đó
tôi có
nhiều tôi lắm.

Trên dốc cao
có  ngày
mưa không nắng,
Ướt sũng người
'mèo tìm chuột'
vui sao !
Có những đêm
trời đầy cả
trăng sao...
Tôi chợt nghĩ
có gì
nơi xa đó...

Một hành tinh
một góc trời
mở ngõ...
Thiếu tiếng cười
của những trẻ
không may...
Bụi chông chông
cuồn cuộn
vỗ cánh bay...
Nhanh nhanh
chậm
tuôn theo mây
vẫn chậm.

Tuổi thơ tôi
chảy dài
mùi biển mặn...
Của màu xanh
xanh ngắt
tận xa khơi...
Tự bình minh
đã giòn giã
lời vui...
...thơ chân chất,
ở tình người
chân chất.

Thực
không biết
có nhiều điều
không thực,
Ngại
không nên
nhầm lẫn những
không nên.
Tuổi thơ tôi
đôi lúc
cũng buồn tênh,
Bởi ẩn dụ
từ những điều
khó hiểu...

Nhiều bức tranh
thiên thần
không cần tuổi,
Tôi bâng quơ
lúng túng
tủi thân mình.
Một bé khờ
đôi chân xám
vô minh...
Cứ dầm lủi
vùng cát cao
cồn sóng...