Chủ Nhật, tháng 7 07, 2013

* Nhớ Nội



Dầm sóng giữa trưa không dám về,
Sợ phải đòn-Mẹ dặn chẳng nghe,
Tôi chui vào thúng kê bên bãi,
Dũi thẳng chân nằm ngủ như mơ.




Bị lay động nhẹ tôi tỉnh dậy!
Nhìn bên ngoài nắng chói mắt nhòe,
Nội tôi cúi xuống tay ông vói,
Kéo tôi lên... Nội dắt về nhà.

Thế mà mới đó năm mươi năm,
Nội đi để lại mối tình thâm,
Biển xưa còn đó con luôn nhớ!
Cũng đã xa xôi dẫu dương trần.

Giỗ Nội năm nay con muốn về,
Cùng Mẹ ,các em dâng chén trà,
Nhà mình vui nhóm quanh bóng Nội,
Con chắc không còn dẫm sóng xưa.

Nội có biết không,bố chúng con!
Bệnh còn nằm đó thân mỏi mòn,
Làm người sao vậy! Con nào biết!
Nhờ Nội ban ơn chỉ thuốc Tiên.

Lo cho bố được bình yên ,
Là tròn hiếu đạo chúng con nguyện cầu...