Sao em vội
muốn trở thành tảng đá?
Sao đành tâm toan dứt
cảm thọ người,
Đi về đâu
hỡi Cẩm Ái người ơi?
Mưa sương lạnh
và rong rêu sao đủ ấm!
muốn trở thành tảng đá?
Sao đành tâm toan dứt
cảm thọ người,
Đi về đâu
hỡi Cẩm Ái người ơi?
Mưa sương lạnh
và rong rêu sao đủ ấm!
Ảnh fb Lâm Cẩm Ái. |
nỡ lòng mình hoá đá?
Truân chiên nào
đã vấp ngã đời thường,
Vội vàng chi
gởi cửa Phật bi thương,
Quy sám hối
cho là phương Chánh Đạo!
Hay có lẽ
tình đời đầy sóng xạo?
Cố quên đi
mà chẳng được bao giờ,
Thôi thì cho
ngã ấy là giấc mơ,
Quay về chốn
giữ tâm mình bình thản!
tình đời đầy sóng xạo?
Cố quên đi
mà chẳng được bao giờ,
Thôi thì cho
ngã ấy là giấc mơ,
Quay về chốn
giữ tâm mình bình thản!
Và Cẩm thạch
Ái kia hồn vô lượng,
Cho kiên trung
cầm sắc một nhân duyên!
Gió mưa
giông bão vô thường...
Chúng sanh cây cỏ
cũng đường này thôi!
Ái kia hồn vô lượng,
Cho kiên trung
cầm sắc một nhân duyên!
Gió mưa
giông bão vô thường...
Chúng sanh cây cỏ
cũng đường này thôi!