Đón Trung thu nhớ Trung thu,
39 năm trước sương mù biển Đông.(*)
Thuyền tôi ngược gió bão dông,
Định hướng quá cảnh Hong Kong bến bờ.
Dòng thời gian như giấc mơ…
Ảnh Internet.
Tôi sao biết được làm chi hỡi Trời.
Bất đắc dĩ cầm lái thôi,
Ngày dõi mặt trời đêm dõi trăng sao.
Dòng thời gian tựa chiêm bao…
Một thế giới không người thân,
Chúng tôi nào biết cư phần nơi đâu.
Hong Kong xứ sở của Tàu,
Cao ủy tỵ nạn Úc châu tôi tìm.
Dòng thời gian như bóng chim…
38 lần đón Trung thu,
Melbourne phố của đa màu nhân sinh.
Tình người trên đất văn minh,
Giấc mơ hiện hữu tái sinh đây rồi.
Dòng thời gian luống bồi hồi…
Hampshire sáng nay vỉa hè,
Ly cà phê ấm bạn bè nhắc nhau.
Ngày đến đây tóc xanh màu,
Mà nay lượm thượm gió xoay nghiêng người.
Dòng thời gian đổi thay rồi…
Hong Kong bây giờ ra sao?
Đảo xanh muôn thuở tự hào còn không?
Tự do! Ngọn đuốc trời Đông,
Đã dần tắt liệm hợp đồng mướn thuê.
Dòng thời gian xoá ước thề!
Đón Trung thu nhớ Trung thu,
Quê tôi vẫn thế sương mù ngày đêm.
Tham nhũng cả đến dân quyền,
Khi nào mới được chủ quyền về dân.
Dòng thời gian khó xoay vòng!
(*) Thuyền tỵ nạn tôi đón Trung thu năm 1982 trên biển gần cảng Hong Kong giữa đêm dày đặc sương mù không thấy gì ngoài cột ánh sáng vươn cao từ trong cảng !