Gia đình Úc bốn người,
Vào nhà hàng ăn tối,
Không một ai muốn nói,
Như hẳn có việc riêng,
Không ai thích nhiễu phiền.
Họ đang không được rỗi,
Đừng nêu lời chào hỏi,
Chẳng ai muốn đáp đâu,
Như bận rộn trong đầu,
Lắm đề tài thi nhau...
Người thời nay như thể,
Bạn với máy tinh khôn,
Nên sinh hoạt không còn,
Tin tưởng ai hơn máy,
Người thân sao sao ấy!
Gia đình nào cũng vậy,
Điểm tâm sáng hiệp nhau,
Bữa trưa còn tại sở,
Tối nhìn nhau vỡ lỡ,
Cũng vì cái máy riêng.
Vẫn không muốn như phiền,
Ôi thời gian thật lạ...
Ôi thôi là tình lạ,
Cho cuộc sống văn minh,
Hay của ngục vô tình!
Vào nhà hàng ăn tối,
Không một ai muốn nói,
Như hẳn có việc riêng,
Không ai thích nhiễu phiền.
Ảnh fb. Nhà hàng Việt South Rd. |
Đừng nêu lời chào hỏi,
Chẳng ai muốn đáp đâu,
Như bận rộn trong đầu,
Lắm đề tài thi nhau...
Người thời nay như thể,
Bạn với máy tinh khôn,
Nên sinh hoạt không còn,
Tin tưởng ai hơn máy,
Người thân sao sao ấy!
Gia đình nào cũng vậy,
Điểm tâm sáng hiệp nhau,
Bữa trưa còn tại sở,
Tối nhìn nhau vỡ lỡ,
Cũng vì cái máy riêng.
Vẫn không muốn như phiền,
Ôi thời gian thật lạ...
Ôi thôi là tình lạ,
Cho cuộc sống văn minh,
Hay của ngục vô tình!