Thứ Sáu, tháng 10 02, 2020

* Dốc cát

 Con dốc nào 
là của tôi,
Dốc nào ngăn lối 
đến người tôi thương.
Ảnh Bạch Xuân Thảo.
Không trụ cột 
chỉ dẫn đường,
Trăng sao vết tích 
cho phương hướng tìm.
Nghe rộn rã xưa 
im lìm!

Con dốc nào 
trong chúng tôi 
Thực hành chánh Niệm 
hóa đời khổ đau.
Nằm đâu 
con dốc tham cầu,
Khúc nông bước nhẹ 
khúc sâu vững vàng.
Tuệ- tỉnh giác 
không mơ màng!

Đang trên đỉnh dốc 
cát vàng,
Biết em triền dốc 
đong ngàn vạn cân.
Không xa xôi 
không thật gần,
Muốn chia vai gánh 
cũng không được nào!
Trong thiền định 
có chiêm bao?