Phải tội không biết em ở đâu?
Cớ duyên sao người quá giống người!
Càng nhìn lòng thấy hổ ngưi,
Để em đi mất người cười trớ trêu..
Ảnh Internet.
Kỷ niệm còn nguyên ủy chốn này,
Người đời thường thả bóng bay,
Tim tôi chẳng thấy ai thay được nàng…
Ngày nào cũng võ vàng cát bụi,
Tháng năm nào rồi cũng hư vô,
Phải đâu hẹn với mong chờ,
Thế gian tan họp bên bờ duyên sinh !
Không những chỉ có tình nên khổ,
Pháp tứ danh hiện độ trên đời,
Yêu không chung sống cùng người,
Cứ vương vấn khổ đổi dời càng không!
Thiền tông diệu luận thân tâm,
Kiên trì định giới tuệ tầm nên chăng!