"Em đây nào muốn vội vàng
Sợ đêm thăm thẳm sợ quên lối về
Thôi thì nhắm mắt đưa thơ
Anh mà nổi tiếng xin đừng bỏ em(KM)
locbach:
"Làm chi để nổi nữa Cô,
Tiếng chê thì có tiếng hô không còn.
Biết Mai đang ở Sì Gòn,
Thế mà kiếm mãi đã mòn lốp xe.
Tìm không ra thở khò khè..."BXL.
Khảo Mai:
Anh về em tặng lốp xe
Tặng xong anh phải chở em dạo phồ (phố)
Cả gan anh chở cô nào
Em đây xì lốp đáng đời đó nha....(KM).
locbach:
"Nhớ nhen cô,Khảo Mai ui,
Anh hứa chỉ chở em thôi đó mà.
Không xe hơi chỉ đạp xe,
Nên anh chẳng dám mô tê đâu nào.."(BXL).
Khảo Mai:
Cô Khảo Mai đã nhớ rồi
Anh hứa thì phải giữ lời nha anh Bạch Xuân Lộc
Xe hơi ko có chả sao
Xe đạp càng đạp càng mỏi í quên càng tình(KM).
locbach:
"Ừ thì...xe đạp hữu tình,
Nhưng chừng gặp phải cái đinh trên đường,
Em ơi,anh quẹo ba sườn,
Bởi lo em ngã bên đường xe đông.BXL.
Khảo Mai:
Bạch Xuân Lộc anh thật galant
Em đây cảm động vô cùng
Sợ anh ngã xuống hỏng chừng móp xe....í quên móp đầu
Em đây ghi nhận chân tình
Chúc anh ngày có càng nhiều thơ hay(KM)".
locbach:
"Thơ hay anh chẳng cần đâu,
Mong em đừng hiểu mấy câu anh đàn.
Nịnh Mai chút để khỏi hờn,
Để anh còn được cái mờm còn nguyên."BXL