Mẹ tôi còn đó để nhớ về,
Quy Nhơn đầm thắm đủ tình quê,
Muôn hướng gió đưa chừng êm ái,
Phơi nắng biển Đông những tháng hè!
Còn mái nhà xưa nhắc tôi về,
Vũng Nồm có khác bởi con đê,
Chiếc xuồng trên bãi, khum che lưới,
Vắng biệt đâu rồi cái đòn tre!
Vẫn sóng bạc đầu chẳng khác xưa,
Vẫn mùi mắm mặn thoảng đê mê,
Bát cơm nguội trắng con khô nục,
Chân chất đơn phương một ước thề!
Còn những bạn thân tôi gắng về,
Mình cùng Phượt tận lối sơn khê,
Lãng du cho thỏa đời còn mấy,
Ngày đến năm qua thấp thoáng kề!
Quy Nhơn đầm thắm đủ tình quê,
Muôn hướng gió đưa chừng êm ái,
Phơi nắng biển Đông những tháng hè!
Antonio Son Tran. |
Vũng Nồm có khác bởi con đê,
Chiếc xuồng trên bãi, khum che lưới,
Vắng biệt đâu rồi cái đòn tre!
Vẫn sóng bạc đầu chẳng khác xưa,
Vẫn mùi mắm mặn thoảng đê mê,
Bát cơm nguội trắng con khô nục,
Chân chất đơn phương một ước thề!
Còn những bạn thân tôi gắng về,
Mình cùng Phượt tận lối sơn khê,
Lãng du cho thỏa đời còn mấy,
Ngày đến năm qua thấp thoáng kề!