Thứ Năm, tháng 8 12, 2021

* Râu mới bén

 Râu bén đủ độ dài để cạo,
Nhưng lòng chưa muốn dọn phăng đi,
Lại màu đen trắng … hồn thi,
Rối răm như thuở người đi ta về.
Ảnh fb bxl.
Đêm còn lạnh cuối đông đơn lẻ,
Ngày còn mây sương giá mịt mùng,
Râu dài vẻ mặt hung hung,
Nhưng lòng chẳng nỡ nghìn trùng chia xa.

Vâng, không biết viết gì thêm nữa,
Cho khúc thơ đệm chút kém vui,
Đặc biệt khổ này riêng tôi,
Đừng nghen bình phẩm dẫu lời sẻ chia…

Râu bén đủ thời kỳ để cạo,
Cạo vứt đi cho nét tươi vui,
Lối đời có tới có lui,
Có người như thế và tôi thể này!

Hồi nào đó làm thầy tôi đã,
Huênh hoang bình thế thái nhân tình,
Khó gì ghềnh thác chênh vênh,
Chân bước tay níu gập ghềnh cũng qua!

Nhưng rồi hiểu mắc gì ngữ ấy,
Không là tôi không phải của tôi,
Can chi cứ mọc trên người,
Can chi lại phải đoái hoài cực chưa?