Mình bảo lạnh:
Sumo nào để ý,
Cứ tung tăng
ngoe nguẩy phóng ra đường,
Loay hoay
còn chút việc vườn,
Nhìn nó thôi thúc
thấy thương quá chừng!
Như muốn tôi
cùng dạo chung...
Ảnh fb bxl
chờ tao một chút,
Hiểu hay không
nó cứ loanh quanh,
Không muốn tản bộ
một mình,
Kiên nhẫn nó vốn trung thành
với tôi!
Bấy lâu-
CoVid ra đời...
Mặt trời lên cao
ấm lại rồi...
Bước chân thanh thản
như đời có nhau,
Đường nội bộ
lướt vượt mau,
Khinh công quên cả
ngắm màu hoa xuân.
Trưa rồi chiều
có đi chung?
AI Gemini dịch:
I said it was cold,
But Sumo didn't care.
He just wags his tail
and rushes outside,
While I'm still busy
with some gardening.
Looking at him hurry
makes me so fond!
As if he wants me
to go for a walk with him…
I said again,
"Wait for me a little!"
Whether he understands or not,
he just keeps circling.
He doesn't want to walk alone.
Patience is his loyal trait
with me!
And it has been so
since Covid began…
The sun rises high,
and it feels warm again.
Our steps are peaceful,
as if we're meant for each other.
We swiftly race
along the internal path,
moving so fast we forget
to admire the colors of spring flowers.
Will we go for a walk
at noon and in the afternoon?
