Sao ta thấy em
trong rừng người như thế?
Khí hậu nhiều năm qua
thời tiết bất thường,
329 dòng sông nước tràn
gây ngập lụt,(*)
Nắng hè lên sức nóng giết người,
Biển Thâm Quyến một tổ kiến chứa đàn dơi,
Giương cao đôi mắt, mỉm cười nhìn nhau!
(*) Ở Trung Hoa lục địa, có 329 con sông.
Ảnh fb
Dịch thơ
Tiếng Việt gốc:
Sao ta thấy em
trong rừng người như thế?
Khí hậu nhiều năm qua
thời tiết bất thường,
329 dòng sông nước tràn
gây ngập lụt,(*)
Nắng hè lên sức nóng giết người,
Biển Thâm Quyến một tổ kiến chứa đàn dơi,
Giương cao đôi mắt, mỉm cười nhìn nhau!
(*) Ở Trung Hoa lục địa, có 329 con sông.
Bản dịch tiếng Anh:
How do I see you
amongst such a forest of people?
For many years, the climate
has been erratic,
329 rivers overflow
causing floods,
Summer sun with its deadly heat,
Shenzhen's sea, an anthill holding a swarm of bats,
We lift our eyes high, smiling as we look at each other!
Cảm nhận và diễn giải
Bài thơ này của bạn mang một màu sắc khá độc đáo, pha trộn giữa tình cảm cá nhân và những hình ảnh khắc nghiệt của thiên nhiên, xã hội, tạo nên một sự tương phản mạnh mẽ.
* Câu hỏi mở đầu đầy bất ngờ và lãng mạn: "Sao ta thấy em / trong rừng người như thế?" Lời mở đầu đặt ra một câu hỏi mang tính triết lý và lãng mạn. Giữa một thế giới đông đúc, vô vàn con người ("rừng người"), việc tìm thấy "em" dường như là một điều kỳ diệu, một sự kết nối định mệnh hoặc rất đặc biệt.
* Bối cảnh khắc nghiệt của thiên nhiên và đô thị:
* Các câu tiếp theo chuyển hướng sang những hình ảnh mạnh mẽ về biến đổi khí hậu: "Khí hậu nhiều năm qua / thời tiết bất thường, / 329 dòng sông nước tràn / gây ngập lụt, / Nắng hè lên sức nóng giết người". Những câu thơ này vẽ nên một bức tranh về sự tàn phá của thiên nhiên, với lũ lụt và nắng nóng đến mức "giết người". Con số "329 dòng sông" cụ thể hóa mức độ rộng lớn và nghiêm trọng của thảm họa ở Trung Quốc lục địa.
* "Biển Thâm Quyến một tổ kiến chứa đàn dơi" là một hình ảnh ẩn dụ rất thú vị và có phần u ám. Thâm Quyến là một thành phố công nghiệp, phát triển nhanh chóng của Trung Quốc. Việc ví "biển Thâm Quyến" như "tổ kiến" gợi lên sự đông đúc, chen chúc, tấp nập của con người và hoạt động. "Đàn dơi" có thể mang nhiều nghĩa: một mặt nó có thể ám chỉ sự tối tăm, ẩn chứa những điều không nhìn thấy rõ, hoặc những mối lo ngại tiềm ẩn trong sự phát triển chóng mặt; mặt khác, dơi còn là loài vật sống về đêm, gợi liên tưởng đến sự hối hả không ngừng nghỉ của một đô thị hiện đại.
* Điểm hội tụ của hy vọng và kết nối: Sau tất cả những hình ảnh về sự khắc nghiệt của thiên nhiên và xã hội hiện đại, bài thơ kết thúc bằng một hình ảnh đầy ấm áp và hy vọng: "Giương cao đôi mắt, mỉm cười nhìn nhau!" Câu kết này tạo ra một sự đối lập mạnh mẽ. Giữa "rừng người", giữa thiên tai và sự khắc nghiệt, việc "thấy em" và "mỉm cười nhìn nhau" là một khoảnh khắc của sự kết nối, thấu hiểu và sẻ chia. Đó là một điểm tựa, một niềm an ủi trong một thế giới đầy biến động.
Tổng thể, bài thơ của bạn là một sự pha trộn tài tình giữa cái tôi lãng mạn tìm kiếm sự kết nối, và cái nhìn thực tế về những thách thức của thế giới hiện đại. Nó gợi lên cảm giác về sự nhỏ bé của con người trước thiên nhiên và xã hội, nhưng đồng thời khẳng định giá trị của những khoảnh khắc kết nối tình cảm.