Mẹ ngồi tươi khoẻ sáng nay,
Dạy tôi đọc lại những bài ca dao.
Vài câu tục ngữ năm nào,
Tôi ghi nhớ ký viết vào tập thơ…
Ảnh cô Xuân Lan
Mình còn gìn giữ vần thơ của lòng.
Của tâm thức của hạnh nhân,
Của bao thế hệ góp công kho tàng.
Ca dao-tục ngữ Việt Nam,
Văn chương, văn hoá, văn đàn, văn minh.
Ngôn ngữ Việt âm bỗng trầm,
Thì thầm tình tự, vang gầm sóng sâu.
Bên Mẹ tôi ngâm đôi câu:
Có lục có bát liền nhau liên hoàn.
“Mẹ ơi đừng đánh con đau,
Để con bắt óc hái rau mẹ nhờ…
Bắt ốc ốc nhảy lên bờ,
Hái rau rau héo mẹ nhờ chút con.”(*).
Ca dao muôn thuở mãi còn,
Lòng người dân Việt sắc son nồng nàn.
Nước non non nước tâm can!
(*): Ca dao- Tục ngữ.
Google dịch: